
“Thu Muộn” là một bộ phim chạm đến trái tim người xem về những góc khuất của cuộc sống, thông qua câu chuyện đầy bi kịch của một người vợ đã phạm tội, đang thụ án tù.
Cô ta nhận được tin mẹ mình qua đời ở Seattle và được phép tạm ra tù 3 ngày để tham dự tang lễ. Sở dĩ phim mang tựa đề “Thu Muộn” là bởi hành trình này, tuy ngắn ngủi, lại mở ra những chân trời mới, thức tỉnh những dòng cảm xúc, những khao khát tha thứ mà cô ta tưởng chừng đã nhắm mắt. Cũng trên chuyến xe buýt từ tù trở về Seattle, cô gặp phải một người đàn ông nghèo khó, đang dạt dào của nỗi bất hạnh riêng.
Trên hành trình đầy rẫy mông lung, họ cùng nhau đối diện với những sự thật đau lòng, những vết thương lòng, những tiếc nuối dĩ vãng. “Thu Muộn” là lời kêu gọi về lòng trắc ẩn, sự đồng cảm và sự tha thứ, bởi cuộc sống không bao giờ diêm dúa theo kế hoạch. Chỉ còn rất ít thời gian để cô về với mẹ, những giọt nước mắt mang theo muộn phiền, nỗi đau và hy vọng, được xoá nhoà đi trong sự san sẻ đồng cảm.